Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu

Kính tặng hương hồn Hàn Mặc Tử

 

"Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu"

Câu thơ anh buồn là thế

Mà cuồng đau cũng thế

Tôi đã đi qua và có lẽ

Chưa thể nào hiểu hết được về anh

Một ngọn bút mong manh

Một tâm hồn ồn ả

Sao cô đơn quá

Ở nơi ấy

Chỉ một căn phòng nhỏ

Vài tấm áo vá

Rưng rưng

Giữa đêm hoang

Thức dậy với chính mình

Toát mồ hôi

Dồn dập từng cơn sốt

Đêm tối đen

Cứ mở mắt ra nhìn

Có phải để mơ màng

Hồn hoá cánh chim

Tìm ý thơ

Mịt mù bao thế kỷ

Mơ hồ trong suy nghĩ

Trước ta đã là ai

Và sau lại là ai ...

 

"Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu"

Câu thơ anh buồn là thế Mà cuồng đau cũng thế ...

 

10/02