Chẳng thể nào quên

 

Chẳng thể nào quên được em đâu

Những hờn dỗi in đậm màu mực tím

Chiếc mũi hếch làn môi cong chúm chím

Ngúng nguẩy tóc thề quẹt khẽ tim anh

 

Chẳng thể nào quên nắng xõa bên thềm

Hàng tre xanh xôn xao đùa với gió

Giọt mực ngây thơ ngày xưa đã nhỏ

Trang giấy mong manh nhòa nét dại khờ

 

Chẳng thể nào quên nức nở vần thơ

Cành phượng thắm dệt muôn ngàn nỗi nhớ

vội đến tay rời bàn tay nhỏ

Vết mực nào còn đọng lại bờ môi

 

Năm tháng trôi nhanh, trang giấy nhàu rồi

Đường phủ bụi bước chân người lữ thứ

Miền đất xa xôi lục tìm quá khứ

Gọi lại tên nhau trong khắc hạ về

 

01/02