Duyên muộn
Ta vẫn ngồi đây mắt đượm buồn
Bên thềm nhặt lá đợi
hoàng hôn
Trở ḿnh thảng thốt nh́n dĩ văng
Níu kéo tâm tư, gọi
nửa hồn
Ta vẫn lạc hoài trong ảo ảnh
Giữa tà áo mỏng dáng
thanh thanh
T́m đôi sắc tím vương
chiều nhớ
Cột cánh chim khuyên mới
giă cành
Ta vẫn chờ em nơi
trảng cát
Mỗi mùa con nước đẩy thuyền lên
Mỗi đêm mưa thu
ch́m nặng hạt
Và mỗi ngày về tê
tái duyên ...
03/02