Duyên t́nh

 

Thiên hạ thương nhau thật mấy người

Nh́n ḍng sông chảy nước mắt rơi

Bến hẹn xum vầy người biệt bóng

Trăng thề vỡ mộng chị Hằng ơi ...

 

Ngửa mặt, mây ngàn xa tít tắp

Trông nghiêng, hạc nội cánh chơi vơi

T́nh ta quyện lẫn t́nh sông nước

Duyên nợ trăm năm hết thật rồi ...

 

                                    3/99