Giấc xanh

 

Em trắng quá long lanh màu lụa mới

Anh phận mình phiêu bạt tháng năm dài

Người phòng khuê hồng đang độ tuổi

Kẻ phờ đói rét chẳng ai hay

 

Em trong trắng tựa ngút ngàn áng mây

Anh vẩn đục y như đời vậy

Người bước qua, kẽ thẫn thờ trông gót

Rồi giật mình tỉnh giữa cơn say

 

Giá mây trắng chiều nay đen chút nữa

Đem cơn mưa gột sạch bụi đời anh

Thì lẽ ta sẽ gần chút nữa

Trong thiên đường của giấc xanh ...

 

1999