Hoang dại
một cơn say
Hồn đă bỏ đi sao ta c̣n
sống nhỉ
Năm tháng rông dài tượng
đá biết nói chăng
Ánh mắt tinh anh chiều
qua vừa vụt tắt
In xác pháo hồng em lỡ bước
sang ngang
Dưới ba tấc đất thấy ḿnh lạnh lẽo lắm
Trong ṿng tay người
em có nhớ
thu không
Thủa lá vàng rơi muộn
màng câm lặng
Rớt xuống mồ hoang trong tiếc nuối vô cùng
Ta đă nợ nhau từ
bao nhiêu kiếp trước
Mà nhói niềm đau giấc mộng giữa đời này
Bóng chiều trầm tư, chuông chùa không
ngân được
Thiêu đốt cái nh́n, hoang
dại một cơn say ...
10/02