Mùa tuyết
rơi
Năm năm rồi em ạ
Tuyết vẫn rơi mỗi mùa
Bông tuyết đầu trắng xóa
Đậu dĩ vãng thờ ơ
Đưa bàn tay hứng
khẽ
Anh tìm hạt tuyết xưa
Kết chùm hoa lặng lẽ
Trên nấm mồ em thơ
Năm năm rồi - Dài lắm
Anh lạc lõng bên đời
Mà niềm đau sâu lắng
Chần chừ chẳng chịu nguôi
Tuyết mùa này lại rơi
Cứa nhẹ vào nhức nhối
Quá khứ thành chật chội
Khi nỗi nhớ đầy thêm
Em bây giờ đâu em
Vòng hoa phai màu cũ
Hãy về lại mà xem
Một lần thôi cũng đủ
Anh gọi ngàn vạn tiếng
Sao không thấy bóng hình
Nước mắt tan vào tuyết
Và em vẫn lặng thinh ...
10/02