Nửa nỗi buồn

 

Những hạt tuyết cuối mùa tan dần vào đất

Lộ ra vài ngọn cỏ xanh

Nắng xuân

Phủ lên ngỡ ngàng từng búp

Tiếng trẻ con đùa rộn

Từ nhà bên vọng sang

Tay với lấy cây đàn

Dạo bản tình ca ngày xưa em yêu thích ...

 

Bài thơ chưa viết xong câu kết

Bỗng lật dòng phút chốc lại dài thêm

Em!

Giờ này emđâu?

Nơi đó chắc cũng không còn tuyết phủ

Trắng màu quá khứ

Thời gian

Nốt lặng trầm

Ngân theo từng cung bậc ...

 

Anh hụt hẫng như vừa rớt mất

Bâng khuâng một nửa nỗi buồn ...

 

03/03