Thương
Thương thương lắm câu hò trên
bến vắng
Thương dòng sông sóng vỗ
êm đềm
Thương ngọn
cỏ gió đùa chân tóc
Thương mái chèo khấp khỏa trong đêm
Thương mẹ già lời
ru dịu
êm
Thương bếp lửa cha ngồi lặng lẽ
Thương tiếng
nói cười vui em trẻ
Thương con vàng
con mực nhà ta
Thương chùm rêu phủ
xanh mái nhà
Thương sương
sớm quyện làn khói tỏa
Thương bát cơm lẫn mùi rơm rạ
Thương giọt
mồ hôi chát mặn đồng
Thương tấm áo choàng
tơi tả trời đông
Thương cánh lá rơi chiều
thu óng
ả
Thương chiếc
nón nghiêng che ngày nắng
hạ
Thương cơn mưa phùn tất
tả đón xuân sang
Thương khách đường xa lỡ chuyến
đò ngang
Thương điệu
sáo đêm trăng tròn vạnh
Thương lễ hội sân đình
quyến luyến
Thương miếng
trầu liền chị liền anh
Thương miên man tiếng đàn Thạch Sanh
Thương da diết vợ đợi chồng hóa đá
Thương "cô Tấm náu mình
trong quả thị"
Thương phận
Thúy Kiều bèo dạt mây
trôi
Thương kiếp người lưu lạc bốn phương trời
Thương nỗi bâng khuâng chiều
nơi xứ lạ
Thương ánh mắt quen giữa dòng đời hối hả
Thương dịu dàng hai tiếng
- Quê hương ...
4/99