T́nh
yêu
T́nh yêu
Là nắng, là mưa
Là trưa
là chiều
Là nỗi buồn hằn sâu nơi khóe mắt
Là giọt nước mắt chát mặn bờ môi
Là bao nẻo đường
bao nỗi nhớ
không nguôi
Là bao cuộc đời tan vỡ
lại t́m về
nơi nguồn cội
T́nh yêu
Là nhút nhát
chàng trai tuổi hai
mươi dạt dào
Là mạnh bạo
cô gái e lệ, yêu kiều
khi tṛn mười tám
Là khát khao t́m trái sai vườn cấm
Là ngọt ngào, run rẩy, nụ hôn đầu
Là niềm vui lắng đọng từ lâu
Là giây phút t́m về với những kỷ niệm
T́nh yêu
Là vĩnh hằng như trái đất
Là tươi mới như những mùa xuân
Là bát cháo hành ngàn năm Thị Nở
Là sự tích trầu cau, ḥn vọng phu
và những câu truyện
cổ
Là thăng trầm, cuộc đời Mạnh Lệ
Quân
T́nh yêu
Là xuân, hạ, thu, đông
bốn mùa khác biệt
Là ǵ, tôi không biết
Là khoảng cách
Là thời gian
Là không giới hạn
Là chỉ khi mất đi rồi
ta mới hiểu
T́nh yêu ...
8/97